Ảnh minh hoạ. Nguồn Baodansinh.vn
Vì vậy hắn ra đường, ngồi đâu là có người dòm ngó, thì thào: Nào là: Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh; nghe hắn nói đâu đâu ấy nhưng có tầm lắm, toàn vĩ mô, vi mô, 3-4 chấm không, đổi mới tư duy...; trông thế thôi, làm quan to đến nơi rồi; đống tiền nhà nó mà đổ thì đè không phải chết một người mà chết nhiều người, rất nhiều người; miệng nhà quan có gang, có thép; đứa con gái nào rơi vào đó thì đúng là chuột sa chĩnh gạo..... Và có lẽ cái tên THÁI TỬ cũng hình thành từ đây...
Với vẻ bề ngoài tự tạo: Học thạc sĩ nước ngoài; đóng mác con quan, đi xe sang; tiền tiêu không cần đếm... cùng với đám bậu sậu tung hô... hắn lúc nào cũng như sống trên chín tầng mây. Trông thấy tiền đồ rừng rực, đi đến đâu cũng có kẻ đón, người đưa... nên hắn lúc nào cũng tự coi mình là nhất và luôn luôn đúng. Hắn yêu cả tá, mà nhiều phụ nữ cứ theo hắn như phải bùa, phải bả. Nghe đâu có cả ca sĩ xinh đẹp, hát hay có tiếng là bồ của hắn. Vợ hắn có lần lên tận công đường tìm hắn để làm cho ra chuyện thì bảo vệ lôi ra cổng đe: Làm thế là xúc phạm, bôi nhọ cán bộ cấp chiến lược của huyện. Không có chứng cứ thì cấm không được làm náo loạn công đường... Có về ngay không “mất cả chì lẫn chài” đấy! Vợ hắn là con quan cấp tỉnh - bạn của bố hắn nay đã nghỉ hưu. Ngày trước hắn lấy là vì con đường thăng tiến của bố hắn, chứ làm sao hắn lại yêu và lấy vợ làm cán bộ thú y cấp xã chuyên tiêm thuốc phòng dịch cho gia súc, gia cầm và thiến gà, thiến lợn! Vì vậy mà ngậm tăm không dám ho he gì, mặc cho hắn làm mưa, làm gió.
Còn về tiền bạc, hắn được cái tiếng là giúp ai những việc bình thường thì không nhận quà cáp bằng tiền. Bố hắn cho hắn quá nhiều nhưng chưa đủ; hắn còn làm tiền từ đất và những ai cần thăng tiến. Các dự án đất trên địa bàn huyện... mỗi chỗ hắn có hàng chục đám và đều do đệ tử đứng tên. Những người có ý định thăng tiến đều phải bỏ thầu, ai đến “mớn” thì được. Ai không đến “mớn” hắn trả lại nên luôn được tiếng là người sòng phẳng. Có ý kiến nêu việc này việc khác hắn tham nhũng, vi phạm, yêu cầu làm rõ; thanh tra, kiểm tra vào cuộc nhưng không phát hiện ra sai phạm vì đất có tên hắn đâu; việc bỏ thầu như chơi tam cúc đi đêm, có ai nhìn thấy... Vì vậy hắn càng được thể phớt lờ dư luận... Nhưng có cái hắn không phớt lờ! Đó là chuyện phải thăng tiến để có nhiều tiền hơn và nhiều người vì nể hơn.
Một hôm đẹp trời, hắn nói với sếp trên mà không cần nói với bố hắn:
- Anh xem có chức vị gì phù hợp với em không chứ hơn 20 tuổi rồi mà cứ làm cấp phó thế này sao? bố em bảo học hành bài bản thế mà chậm tiến, ngại quá...
Nghe chưa hết lời thì sếp của hắn như vớ được cơ hội:
- Thái tử cứ về nói với bố đi, cần vị trí nào anh sắp xếp luôn, chứ để Thái tử phải đề xuất thế này anh ngại quá.
Nói vậy nhưng sếp của hắn chỉ chờ cơ hội để lập công với bố hắn. Sếp nhấc máy điện thoại luôn:
- Anh à, anh khỏe không, mấy hôm rồi dịnh dã, “Cô Vít, Cô Veo” em chưa qua thăm anh được. Cháu vừa nói chuyện với em, nó thông minh, nhanh nhẹn, làm việc tốt lại được anh em ủng hộ, anh xem có vị trí nào phù hợp thì gợi ý để em sắp xếp ạ, chứ cứ làm phó cho em thế này thì lãng phí nguồn lực lắm...
Tiếng ở đầu dây bên kia:
- Ờ, khi nào tiện chú qua anh; bận quá lâu không nói chuyện hỏi thăm chú dạo này thế nào và công việc của em nó có thuận lợi không? Anh hỏi thật, chú cần lên tỉnh không mà muốn ở vị trí nào để anh sắp xếp...?
- Vậy anh xem sắp xếp cho em lên tỉnh, việc ở huyện giao cho em nó là thuận cả đôi đường anh ạ.
- Ý của chú hay để anh xem, nhưng chú cũng cần cân nhắc thêm rồi cho anh biết để anh giao bên tổ chức làm quy trình.
- Dạ vâng, anh muốn em tiến bộ hơn mà, anh cứ quyết định giúp em.
Câu chuyện mới dừng ở điểm đó mà cả phố huyện đã rộn rã cả lên:
- Cái ngữ ấy làm phó không xong mà làm trưởng thì cả cái huyện này không biết đi về đâu.
- Bố làm to có khác, muốn gì được nấy.
- Mới nứt mắt ra, ăn chơi đàng điếm như thế mà thăng tiến vậy nói sao không chết dân.
- Đá hất lên cả mà... “làng Bâm Dương này sắp loạn rồi” - ai đó nói mấy câu giống trong phim Ma Làng nghe mà phát hoảng.
Còn ở cơ quan mấy người ngồi nói chuyện mà thở dài thườn thượt:
- Nghe nói sếp nhì sắp lên thay sếp nhất, ông đã đổi .... “họ” chưa?
- Làm phó đã ghét tôi vì tôi hay phản biện, lại không chịu luồn cúi, nịnh bợ; lên làm trưởng thì tôi chắc “chết” đầu tiên.
- Tôi mới là người “chết” trước; hôm rồi tôi công khai phản đối việc đấu giá đất ở tuyến đường vành đai, ông ấy mắng tôi xa xả, nói tôi không có tầm nhìn chiến lược, không “tôn trọng” ý kiến cấp trên...
- Xin lỗi các vị nhé, tôi chỉ là lính quèn thôi, nhưng cái ngữ ấy mà lên làm trưởng thì có mà “chết” cả huyện. Cứ bảo là chống chạy chức, chạy quyền; chống tham nhũng ở đâu mà ở đây thì sờ sờ ra đấy...
- Ông đừng vạ miệng, ai chạy chức, chạy quyền ở đây? Sếp trưởng đi thì sếp phó lên thay không thuận sao?
Hiệu ứng ĐÔMINO mà.......!
*Nguồn link bài gốc:
http://ubkttw.vn/van-hoa-van-nghe/-/asset_publisher/bHGXXiPdpxRC/content/hieu-ung-domino
Trung Ngôn